Các thí nghiệm cho thấy khả năng các axit amin phun ra từ đại dương ngầm của Enceladus có thể tồn tại được khi va chạm với các tàu không gian.
Khi tàu không gian Cassini của NASA hướng các thiết bị của mình về phía vệ tinh Enceladus của Sao Thổ, nó quan sát thấy các cột nước đá phun lên từ bề mặt của vệ tinh này với vận tốc khoảng 900 dặm mỗi giờ (1.448 km/h). Những cột nước này là manh mối cho thấy có thể có một đại dương lớn nằm phía dưới bề mặt của vệ tinh, và nó khiến các nhà khoa học tò mò về việc liệu chất lỏng ở đó có thể chứa dấu hiệu của sự sống, các phân tử hữu cơ hay không.
Nhưng nếu các nhà khoa học muốn nghiên cứu những phân tử hữu cơ đó, họ sẽ cần tìm ra cách thu thập chúng một cách cẩn thận mà không phá hủy chúng. Và đây là một tin tốt: Nếu thí nghiệm mới đây được thực hiện trong phòng thí nghiệm là chính xác, thì bất kỳ axit amin nào có thể có trong chất lỏng của những cột nước đó sẽ dễ dàng tồn tại khi tiếp xúc với các tàu không gian.
Các nhà nghiên cứu khám phá ra điều này trong phòng thí nghiệm bằng cách làm việc với một thiết bị được thiết kế để kiểm tra các va chạm. Họ tạo ra các hạt nước đá bằng cách đẩy nước qua kim điện áp cao; điện áp làm nước bị phân tán thành các giọt nhỏ, mỗi giọt đó đóng băng thành một hạt nước đá khi tiếp xúc với chân không. Sau đó, họ bắn các hạt nước đá cứng này qua máy quang phổ và chụp hình từng hạt cũng như ghi lại thời gian va chạm.
Họ phát hiện ra rằng các axit amin trong những hạt nước đá có thể tồn tại với vận tốc va chạm lên đến 9.400 dặm mỗi giờ (15.128 km/h). Như vậy là quá đủ để tồn tại khi va chạm với một tàu không gian.
Để xác định liệu nước đá có chứa dấu vết của sự sống hay không, các nhà khoa học muốn thu được các hạt nước đá không bị hư hại để họ có thể phân tích chi tiết các hợp chất chứa bên trong nước đá.
"Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy điều này là khả thi đối với những cột nước đá của Enceladus," Robert Continetti, một nhà hóa học tại Đại học California San Diego và là thành viên của nhóm nghiên cứu cho biết.
Trong khi thí nghiệm sử dụng dữ liệu từ Enceladus, nó cũng hỗ trợ cho những nghiên cứu rộng hơn. Nếu các axit amin tương tự tồn tại trên các vệ tinh khác chứa nước, như Europa của Sao Mộc, thì các sứ mệnh như Europa Clipper tới đây có thể tìm thấy chúng trong các hạt nước đá tương tự.
Các nhà nghiên cứu đã công bố phát hiện của họ vào ngày 4 tháng 12 trên tạp chí Proceedings of the National Academy of Sciences (Kỷ yếu của Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia).
Khi tàu không gian Cassini của NASA hướng các thiết bị của mình về phía vệ tinh Enceladus của Sao Thổ, nó quan sát thấy các cột nước đá phun lên từ bề mặt của vệ tinh này với vận tốc khoảng 900 dặm mỗi giờ (1.448 km/h). Những cột nước này là manh mối cho thấy có thể có một đại dương lớn nằm phía dưới bề mặt của vệ tinh, và nó khiến các nhà khoa học tò mò về việc liệu chất lỏng ở đó có thể chứa dấu hiệu của sự sống, các phân tử hữu cơ hay không.
Nhưng nếu các nhà khoa học muốn nghiên cứu những phân tử hữu cơ đó, họ sẽ cần tìm ra cách thu thập chúng một cách cẩn thận mà không phá hủy chúng. Và đây là một tin tốt: Nếu thí nghiệm mới đây được thực hiện trong phòng thí nghiệm là chính xác, thì bất kỳ axit amin nào có thể có trong chất lỏng của những cột nước đó sẽ dễ dàng tồn tại khi tiếp xúc với các tàu không gian.
Các nhà nghiên cứu khám phá ra điều này trong phòng thí nghiệm bằng cách làm việc với một thiết bị được thiết kế để kiểm tra các va chạm. Họ tạo ra các hạt nước đá bằng cách đẩy nước qua kim điện áp cao; điện áp làm nước bị phân tán thành các giọt nhỏ, mỗi giọt đó đóng băng thành một hạt nước đá khi tiếp xúc với chân không. Sau đó, họ bắn các hạt nước đá cứng này qua máy quang phổ và chụp hình từng hạt cũng như ghi lại thời gian va chạm.
Họ phát hiện ra rằng các axit amin trong những hạt nước đá có thể tồn tại với vận tốc va chạm lên đến 9.400 dặm mỗi giờ (15.128 km/h). Như vậy là quá đủ để tồn tại khi va chạm với một tàu không gian.
Để xác định liệu nước đá có chứa dấu vết của sự sống hay không, các nhà khoa học muốn thu được các hạt nước đá không bị hư hại để họ có thể phân tích chi tiết các hợp chất chứa bên trong nước đá.
"Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy điều này là khả thi đối với những cột nước đá của Enceladus," Robert Continetti, một nhà hóa học tại Đại học California San Diego và là thành viên của nhóm nghiên cứu cho biết.
Trong khi thí nghiệm sử dụng dữ liệu từ Enceladus, nó cũng hỗ trợ cho những nghiên cứu rộng hơn. Nếu các axit amin tương tự tồn tại trên các vệ tinh khác chứa nước, như Europa của Sao Mộc, thì các sứ mệnh như Europa Clipper tới đây có thể tìm thấy chúng trong các hạt nước đá tương tự.
Các nhà nghiên cứu đã công bố phát hiện của họ vào ngày 4 tháng 12 trên tạp chí Proceedings of the National Academy of Sciences (Kỷ yếu của Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia).